他是我的青春,是说不出口的秘密,是说不出口的情话,也是青春的甜蜜伤痛。他是成人与孩子之间的一年,他是微笑,他是泪水,他是绿色的春天,黄色的夏天,苍白的秋天,冬天的结束,所有的爱。他是我爱的人,我不敢一路走下去。 Cậu ấy là thanh xuân của tôi, là bí mật không thể bật mí, là lời yêu chẳng dám tỏ và cũng là nỗi đau ngọt ngào của một thời tuổi trẻ. Cậu ấy là năm tháng của lưng chừng giữa trưởng thành và trẻ con, là nụ cười, là nước mắt, cậu ấy là xuân xanh, là hạ vàng, là thu nhạt, là đông tàn, là tất cả thương mến. Cậu ấy là người tôi thương, Thương đến chẳng dám chung đường.
当时的他是最好的他,后来的我是最好的我。最好的我们之间隔了一整个青春,怎么奔跑也跨不过的青春,只好伸出手道别。
青春好像就会这样,好得像是无论怎样度过都会被浪费,那么,不如浪费在你身上。
不是所有坚持都有结果,但是总有一些坚持,能从一寸冰封的土地里,培育出十万朵怒放的玫瑰。
世界上唯一不变的就是变化,世界上唯一可能的就是不可能。
也许平凡如我们,拥有的第一个秘密就是喜欢。
倘若是真爱,还在乎什么是最好的他,最好的自己。
谢谢你,但是没有我想找的那一段